Sự bất lực, tuyệt vọng cộng với cảm giác ỷ lại lạ lùng khiến tôi hưng phấn lạ lùng. Nỗi sợ hãi của tôi đối với giáo viên hòa lẫn với thái độ khinh thường của tôi đối với những giáo viên đã làm những việc như vậy, và khi đi hết vòng tròn, tôi cảm thấy rằng giáo viên là một sự hiện diện mạnh mẽ. Tôi muốn giao phó thân tâm của mình cho thầy nhưng tôi mệt mỏi quá. Dù không chạm vào đâu nhưng dần dần khu vực của tôi đã biến thành một hố bùn không đáy. Giáo viên bắt đầu đến nhà tôi sớm mười hai tiếng. Một ngày nọ, cô giáo nói: “Cô bé đó nghịch ngợm quá”. Tôi nói: “Em trông giống mẹ em” và tôi nói: “Em phải mang về một phần tâm hồn của mẹ em” nên tôi đã lấy sợi dây ra. Bà bị kéo vào phòng ngủ của con gái, bị lột trần truồng và trói vào chiếc giường trải ga màu hồng dễ thương của con gái. Tôi vùng vẫy, tay chân bị trói vào tựa đầu và giường, hai chân dang rộng trong tư thế banzai. Tôi phải làm gì nếu cứ mặc như thế này cho đến khi con gái tôi về nhà? Tôi thực sự sợ hãi vì tôi nghĩ cuộc đời mình hoàn toàn đen tối.

Nữ MC Làm Em Ca Sĩ Phải Nứng Vì Đê Mê
Nữ MC Làm Em Ca Sĩ Phải Nứng Vì Đê Mê